Đỗ Hồng

Nghe Tiếng Mẹ


Nghe tiếng mẹ từ bên kia trái đất
Giọng trầm buồn lắng nhẹ xuống hồn con
Chờ bao năm non nước đã hao mòn
Nhánh sông cũ vẫn trôi đi biền biệt


Nghe tiếng mẹ vọng về đêm tha thiết
Con yên tâm: lá úa vẫn trên cành
Dù gió mùa còn giục giã thâu canh
Hạnh phúc cuối nằm đong đưa năm tháng


Nghe tiếng mẹ từ không gian xa vắng
Như ca dao ru thuở mới vào đời
Như sóng buồn vỗ nhẹ lúc ra khơi
Đôi lúc tưởng đã chìm trong vô vọng


Nghe tiếng mẹ chợt thấy trăng nghiêng bóng
Một vầng trăng chênh chếch ngủ bên trời
Con gọi về vùng quá khứ chơi vơi
Trong đó có cả quê hương mờ mịt


Nghe tiếng mẹ nghẹn ngào đêm cổ tích
Phút lặng thinh không chứa đủ tâm tình
Tắt phone rồi mà hồn cứ lênh đênh
Con cứ ngỡ mẹ còn ru giấc ngủ

Được bạn: HB 29.04.2010 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nghe Tiếng Mẹ"